Chung Yêu Yêu nhìn hắn, môi cong cong. Lại nhích một chút đi bên cạnh hắn. "Chẳng phải bảo chúng ta là hàng xóm rồi sao? Quanh cây hoa ấy chàng có thể nhìn thấy gia đình nào à?"
"Thế cô nương ngụ nơi nào?" Quả thật xung quanh đó trừ nhà hắn vừa xây lên ra thì chẳng nhìn thấy căn nhà nào cả.
"Ta chẳng ngụ nơi nào. Ta không có nhà, Linh Lang có thể cho phép ta sống cùng chứ?"
"Chung cô nương!" Hắn dừng bước, nhíu mày nhìn nàng. "Nam nữ thụ thụ bất tương thân, cô nam quả nữ làm sao có thể ở cùng một chổ chứ? Đối với nam nhân nào cô nương cũng thế này sao?" Nàng hết để hắn đeo trâm cài cùng nàng, tự ý động chạm thân mật với hắn, bây giờ còn ngỏ ý muốn cùng hắn sống chung. Họ cũng chỉ mới gặp nhau có một lần. Hắn cảm thấy hơi khó chịu.
Chung Yêu Yêu đối với phản ứng của hắn lại yên tĩnh lắng nghe, đáy mắt tĩnh lặng như hồ nước đang nhìn thẳng vào hắn.
"Chàng là người đầu tiên ta giáp mặt, là người đầu tiên nhìn thấy ta trong hình dáng này, chàng cũng là người duy nhất uống rượu, trò chuyện cùng ta." Giọng nàng nhẹ nhàng như gió.
"Ta cũng đâu giống như loài người các chàng, hôm nay vừa nguyện cầu cho ta nghe là muốn yêu thương cô nương người ta mãi mãi, hôm sau đã cùng một cô nương khác kết tóc se duyên." Nàng chứng kiến toàn bộ. Nàng nghe thấy tiếng khóc của những cô nương nhỏ trách móc nàng, trách rằng tại sao để nàng làm chứng tình duyên của họ rồi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chung-hi-tuu/588678/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.