Ăn tối xong, Tiểu Miêu không về luôn, anh đòi xem đĩa phim mình mới thuê cùng Gia Hân.
- Sao anh không về nhà? – Gia Hân ra dấu hỏi anh
- [Còn phải hỏi sao? Dĩ nhiên là do TV nhà cô màn hình to hơn rồi.]
- … - ¬Cô thực sự muốn đánh tên này!!!
Hai người cuối cùng vẫn xem phim… (Nhi Nhi: ta cũng thấy ba chấm lắm lắm=.=|||)
Phim buồn, cũng từ rất lâu rồi, có tựa “Be with you”, người chồng cùng con trai gặp người vợ đã mất. Nhưng bà không còn nhớ ai. Mùa mưa kết thúc, người mẹ biến mất, chỉ còn hai cha con chờ cô quay trở về vào mùa mưa năm sau. Phim dựng lên chỉ để lấy nước mắt của người xem.
- Thực ra thì, tôi có gọi điện, nhắn tin, gọi tới cơ quan. Đều không có trả lời.
- [Chắc anh ta có lý do của mình.]
- Trước khi tan làm, tôi có gọi lần nữa. Lần này, có người nhấc máy.
- …
- Là vợ sắp cưới của anh ấy. Nghe tới đó thì tôi dập máy.
- …
- Tiểu Miêu này, tôi thực sự không có mắt nhìn đàn ông phải không? Hay tôi đã làm gì có lỗi? Trước mặt tôi, họ luôn thề thốt, nhưng sau lưng… Chẳng lẽ báo chí có thể lấy tin như vậy làm trò đùa?
- …
- Tôi chắc đáng ghét lắm phải không?
- [Không. Là anh ta có lỗi.]
- Anh đang an ủi tôi hả? Nên làm tốt hơn chứ?
- [Đó là sự thật, tôi sẽ không bao giờ nói dối cô.]
-…Cảm ơn anh.
- [Lần sau hắn đến, tôi sẽ cho anh ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chung-ta-bat-dau-lai-nhe/2479173/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.