Thành tích của Mạnh Nhân Nhân không tốt lắm nhưng cô lại rất thích đi học, các bạn nữ ở trường cũng rất thích cô.
Thích ở đây không mang nghĩa thích trong tình yêu, vóc dáng của cô không hề phù hợp tiêu chuẩn của phái nữ bây giờ, hơn nữa cô lúc nào cũng hồn nhiên ngây thơ như vậy nên các bạn nữ đều đối xử với cô như em gái mình.
Mạnh Nhân Nhân đi vào lớp với Việt Phong, trong lớp đang xì xào bàn tán chuyện bạn nữ bị trục xuất khỏi khu Thành Lan.
“Tởm lợm, cái con bé đó tởm chết đi được, không thích con gái mà lại đi thích con trai, cái suy nghĩ này làm tớ phải ói mửa…”
“Chắc chắn là biến thái rồi.”
Hai bạn ngồi cùng bàn Mạnh Nhân Nhân vẫn đang trò chuyện sôi nổi về vấn đề này, có người còn làm ra vẻ nôn mửa.
Mạnh Nhân Nhân vừa ngồi xuống đã bị kéo vào hội tám chuyện: “Nhân Nhân, Nhân Nhân, cậu có biết không? Khu Thành Lan có đứa con gái thích đàn ông đấy!”
Khi các bạn nữ ấy nói ra câu này, chân mày cau lại thể hiện rõ sự khinh miệt ghê tởm, khác hẳn với thái độ tò mò của Mạnh Nhân Nhân lúc biết tin này.
Mạnh Nhân Nhân cảm thấy có gì đó không thoải mái, tựa như tất cả mọi người đều mang chung một suy nghĩ rằng hành động của cô gái ấy là một điều đáng kinh tởm. Rõ ràng ai ai cũng đi tuyên truyền một xã hội văn minh lịch sự, tuyên truyền luật pháp xã hội, thẩm phán; luật sư; công tố viên phải kết hợp với luật pháp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chung-ta-chi-la-ban/27072/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.