Câu nói này của Lữ Lữ có chút nội dung.
Có lẽ chỉ là ý ở mặt chữ, nhưng quả thực khiến người ta suy nghĩ nhiều.
Ví dụ như lúc Trác Dụ đi tắm, cởi qu4n áo được một nửa rồi lại vô thức nhìn gương. Gương toàn thân trong phòng tắm ở nhà anh được đặt làm riêng, khung hẹp kim loại màu xanh thẫm, không phô trương lại có phong cách riêng. Trác Dụ nhìn bản thân trong gương, ánh mắt vô thức dừng lại ở vị trí nào đó.
Vểnh?
Hình như cũng ổn áp thật.
-
Nhìn thấy Yến Tu Thành lần nữa là vào hai ngày sau.
“Triệu Lâm” lấy loạt quốc phong* làm trọng tâm bắt đầu thực hiện, đây là cuộc giao lưu trao đổi đầu tiên với nhà thiết kế đứng đầu. Thật ra hợp đồng được ký kết từ lâu rồi, nhưng vì hiệu quả tuyên truyền, Lâm Diên cố ý sắp xếp một buổi phát sóng trực tiếp ký hợp đồng, đồng thời mua cả hot search trên Weibo.
*Quốc phong: phong cách xưa, mang đậm nét truyền thống lịch sử của một nước.
Trác Dụ chẳng ừ hử gì.
Cái này rất phù hợp với phong cách từ trước tới giờ của Lâm Diên, nói dễ nghe một chút là thông tin tới từ khắp nơi, nhưng Trác Dụ thấy tên nhóc này không biết làm chuyện đúng với thực tế.
Lâm Cửu Từ mặc âu phục phẳng phiu và Lâm Diên chờ ở phòng tiếp khách từ rất sớm. Trong lúc đó bao người đi gọi Trác Dụ mấy lần, có thể thấy gấp gáp nhường nào.
Trác Dụ đang nói chuyện với người khác, cứ bị cắt ngang nên mất hết kiên nhẫn.
Chu Chính nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chung-ta-ket-hon-thoi/1297330/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.