Là Đoàn Lâm Chu.
Sau khi xác định rõ, Hướng Vân Lộc ngừng giãy giụa, lạnh lùng lên tiếng.
"Đoàn Lâm Chu, anh định làm gì?"
Nghe thấy sự tức giận trong giọng nói của cô, Đoàn Lâm Chu không giả vờ nữa, thản nhiên cười nói.
"Anh đang bắt cóc em đó, Lộc Lộc, em không nhận ra sao?"
Mặc dù nói là bắt cóc nhưng khi thấy làn da cô bị siết đỏ, anh ta cũng buông tay và trả lại tự do cho cô.
Hướng Vân Lộc cố gắng ngồi dậy, nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ lướt qua nhanh chóng, thầm đoán vị trí của mình.
Hướng đi của con đường là về phía biển.
Đoàn Lâm Chu muốn đưa cô rời khỏi Anh Quốc.
Nhận ra điều này, trái tim cô nặng trĩu, cô nhíu mày ngẩng đầu lên.
Nhưng khi nhìn thấy gương mặt gầy guộc của anh ta, cô không khỏi ngạc nhiên.
Chỉ mới chưa đầy một tháng, sao anh ta lại thay đổi như thế này?
Đoàn Lâm Chu cũng nhận ra vẻ kinh ngạc trong mắt cô.
Đôi mắt mệt mỏi đầy máu, mang theo một chút u ám, anh ta nói: "Sao vậy, không nhận ra anh trai rồi sao? Cả tháng nay em không chịu nhắn tin cho anh, Lộc Lộc, sao em lại tàn nhẫn đến vậy?"
Tuy giọng anh ta vẫn thờ ơ như trước, nhưng Hướng Vân Lộc biết, tất cả chỉ là anh ta cố tình tạo ra.
Chính xác thì, trước mặt cô và mẹ cô, anh ta luôn mang bộ mặt của một công tử phong lưu.
Và người xuất hiện trước mặt cô lúc này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chung-ta-roi-se-khac-duong-khac-loi/1021254/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.