Trăng thanh gió mát.
Bóng đêm mênh mang đạm như nước, từng trận gió mát lạnh thổi qua, hương cỏ cây trong rừng lúc ẩn lúc hiện.
Xuyên qua đường nhỏ trong rừng, có thể thấy được mái cong ngói xanh bị rừng cây che giấu, mờ tối, an tĩnh, xem ra chủ nhân bên trong phòng ốc đã đi ngủ.
Kim Đan kỳ thể tu vô cùng cẩn thận, sợ bị thê nhi của mình phát hiện chuyện bản thân ăn cướp không thành còn bị cướp, rón rén tiến vào nhà.
Dáng người cao to như vậy lại dè dặt, bộ dạng thoạt nhìn có mấy phần buồn cười.
Cố Kinh Mặc tới gần căn nhà liền đưa tay kéo pháp y của thể tu Kim Đan kỳ.
Lúc này Huyền Tụng cũng dừng bước, cảnh giác nhìn xung quanh.
Thể tu Kim Đan kỳ dừng bước chân lại, xoay người thấp giọng nói: "Ta sống ở đây, ta đi lấy túi trữ vật ra."
Cố Kinh Mặc vẫn đánh giá bốn phía, trầm giọng nói: "Bên trong phòng không có tiếng người hít thở."
Biểu cảm của thể tu Kim Đan kỳ ngưng trọng, lấy mắt thường cũng có thể thấy được biên độ chuyển sang trắng xanh, trước đó hắn lo lắng bị phát hiện, không có chú ý điểm này, đợi Cố Kinh Mặc nhắc nhở sau hắn mới dùng thần thức tới dò xét, cũng phát hiện không đúng.
Hắn không bận tâm lời nhắc nhở của Cố Kinh Mặc, quay người tiến về phía phòng ốc, đẩy rộng cửa sân ra, nhìn thấy trong sân thi thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuong-bac-huyet-te-ma-ton-nang-vi-cai-gi-khong-vui/2645036/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.