Thật lâu sau, nàng nói: “Bổn cung tuyệt đối không có lòng không mơ ước đến ngôi vị hoàng đế, càng không có ý muốn bắt chước tiền triều làm nữ đế. Thế gian cương thường không thể loạn, lời này đừng nhắc lại nữa.”
Ta chậm rì rì nói: “Công chúa cũng biết, vì sao thế gian nam vi tôn, nữ vì ti? Nữ tử vì sao không bằng nam tử?”
Trưởng công chúa nghe xong lời này, càng thêm bất mãn, “Ngươi rõ ràng một thân tài học không thua nam nhi, vì sao phải tự hạ mình? Bổn cung cũng không cho rằng nữ tử không bằng nam tử.”
Ta lắc đầu.
“Công chúa nói lời này sai rồi!”
“Nữ tử chính xác không bằng nam tử. Nếu không thế gian này, vì sao chỉ có nam tử làm tể làm tướng, vì sao chỉ có nam tử có thể lên ngôi cửu ngũ? Nữ tử có thể dệt có thể thêu, có thể đọc có thể viết, nhưng thân bất do kỷ, cho dù kiếm được tiền tài cũng sẽ bị phụ thân hôn phu chiếm làm của riêng mình.
“Như thế xem ra, nữ tử có gì khác với trâu cày đâu? Chẳng qua là quý hơn trâu cày một chút thôi!”
Công chúa mặt lộ ra sắc mặt nhẫn nại.
Ta nói tiếp: “Các đời lịch đại, người hòa thân đều là công chúa. Tiền triều công chúa khi hòa thân từng nói, công chúa được người trong thiên hạ cung cấp nuôi dưỡng, tất nhiên nên suy xét nhiều vì thương sinh. Nhưng hoàng tử vương công cũng được người trong thiên hạ cung cấp nuôi dưỡng như thế, sao lại không cần như thế?”
“Được rồi, cho dù nữ tử không bằng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuong-menh-nu-cuu-nhai-thap-that-lo/2751358/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.