"Không phải..." Hứa Mộng Du vội lắc đầu.
Bảy năm trôi qua, cậu đã không còn là cậu bé ngây ngô, bồng bột như ngày xưa. Cậu hiểu rõ, Hạ Tư Lê có khoảng cách với cậu, người kia là thẳng nam, cậu tôn trọng đối phương.
Hiện tại, cậu càng có nhiều lý do để coi Hạ Tư Lê như một người bạn cũ lâu ngày gặp lại.
Để lại cho thanh xuân của mình một dấu ấn.
"Vậy nếu không phải, sao lại sợ bị anh ta biết?"
"Tôi..."
Bởi vì Hạ Tư Lê rất nghiêm khắc, nếu như anh biết những lời này, có lẽ anh ấy sẽ không bao giờ muốn nói chuyện với mình nữa.
"Hứa Mộng Du!" Hạ Tư Lê lớn tiếng gọi cậu, cắt ngang cuộc trò chuyện của họ.
Hứa Mộng Du ngẩng đầu hỏi:
"Sao anh lại quay lại?"
Hạ Tư Lê đứng dưới ánh đèn đường vàng nhạt, mặc áo trắng, quần đen, tay nhét vào túi, trông giống như một vị hoàng tử cao quý lạnh lùng:
"Đi với tôi."
Hứa Mộng Du không hiểu, bước lại gần:
"Đi đâu?"
"Tôi dẫn cậu đi ăn ngon."
"Ăn à?"
"Tổ tiết mục chuẩn bị bữa tối rất phong phú, còn có nhiều món không động đến, không muốn lãng phí thức ăn, cậu có muốn giúp giải quyết không?"
"Vậy à. Được rồi." Mắt Hứa Mộng Du sáng lên, nói thật, cậu đã lâu không được ăn một bữa tiệc lớn.
"Ừ, đi thôi."
Hai người đi được mấy bước, đột nhiên Hàn Dịch gọi cậu lại:
"Tiểu Du, chờ cậu về rồi cùng đi tắm nhé."
Hứa Mộng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuong-trinh-hen-ho-do-vo-nhung-lai-khien-trai-thang-do-guc/2697188/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.