“ Không đói sao?”
“Ài…” Hạ Tư Lê không chịu nổi sự trêu chọc của cậu, vành tai dần dần ửng đỏ. Anh nắm lấy tay cậu qua lớp áo, giọng nói trầm thấp:
“Không được, trước tiên phải ăn đã. Nếu không, anh sợ sau này em sẽ kiệt sức mà ngất đi.”
Hứa Mộng Du đỏ mặt, thầm nghĩ: Có cần phải kịch liệt như vậy không?
Hạ Tư Lê lấy hộp thức ăn từ lò vi sóng, sau đó bước ra phòng khách:
“Đến ăn đi.”
Hứa Mộng Du ngoan ngoãn ngồi xuống bàn, vừa ăn vừa hỏi:
“Nghe nói hôm nay công ty anh bị ảnh hưởng khá lớn, anh có biết chuyện này không?”
Hạ Tư Lê nhàn nhạt đáp:
“Anh không rõ lắm.”
“Thành thật mà nói, em cảm thấy rất có lỗi. Em vừa nhận lời quảng cáo, vậy mà lại mang đến tác động tiêu cực cho công ty anh.”
Hạ Tư Lê gắp một miếng thức ăn, đưa vào miệng, thong thả nhai rồi nói:
“Chuyện này vốn là do có kẻ cố tình nhắm vào công ty anh. Em chẳng qua chỉ là bị kéo vào làm bia đỡ đạn, có gì mà phải tự trách?”
“Hả? Ý anh là có người muốn phá hoại công ty anh sao?”
“Đúng vậy.”
Hạ Tư Lê gật đầu, ánh mắt sắc lạnh.
“Thế giới kinh doanh vốn là chiến trường, chỉ cần có một chút kẽ hở, sẽ có người lợi dụng để tấn công. Lần này, kẻ đứng sau chỉ đang tìm cách khuấy động dư luận nhằm gây bất lợi cho công ty của anh thôi.”
Anh nắm lấy tay Hứa Mộng Du,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuong-trinh-hen-ho-do-vo-nhung-lai-khien-trai-thang-do-guc/2697257/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.