Để đến được địa điểm mà Vương Phi Hàm yêu cầu trong khoảng thời gian quy định, có thể nói cả đoạn đường Lâm Diêu Chi lái xe nhanh như chớp. Chỉ tội cho Vương Khiếu đang ở trong cốp xe bị lăn qua lăn lại như một miếng thịt trên thớt, lúc đến được địa điểm cần đến, anh ta tức giận muốn điên luôn nhưng không có chỗ trút.
Lâm Diêu Chi thấy vậy chỉ biết nhỏ giọng an ủi, khuyên Vương Khiếu hãy kiên nhẫn một chút, đợi lừa được tên Vương Phi Hàm kia ra rồi hẵng tính.
Tuy rằng Vương Khiếu không nói gì, nhưng Lâm Diêu Chi lại mơ hồ nghe được tiếng nghiến răng của anh ta, cũng không biết có phải cô bị ảo giác không.
Số 96 đường Tiểu Tạ tại ngoại thành phía Tây là địa chỉ của một kho hàng lớn ở vùng ngoại thành, ngày thường vào giờ này không có người qua lại, cỏ dại bên ngoài cánh cửa sắt mọc um tùm, vừa nhìn qua đã thấy đây đúng là địa điểm thích hợp cho mấy vụ án giết người. Lâm Diêu Chi sờ cờ lê nhỏ trên người, cầm theo di động xuống xe rồi gọi điện cho Vương Phi Hàm.
Đầu dây bên kia nhanh chóng có người nghe máy, là giọng của Vương Phi Hàm: "Cô đến rồi à?"
"Tôi tới rồi." Lâm Diêu Chi quan sát tình hình xung quanh, hỏi lại: "Anh đang ở đâu?"
"Cô đứng ở cửa chờ đi, tôi lập tức ra đó." Vương Phi Hàm đáp.
Một lát sau, cửa lớn của kho hàng mở ra, Vương Phi Hàm xuất hiện, cực kỳ không khách sáo mà vẫy tay với Lâm Diêu Chi: "Cô không báo cảnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chut-dang-yeu/509159/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.