Sau khi từ văn phòng của Diệp Dĩ Trinh đi ra, Ôn Nhiễm quyết tâm dồn toàn bộ tâm huyết vào bài diễn thuyết mà giáo sư Ngô Nham giao.Hầu như cả ngày đều nhốt mình trong thư viện, tìm đọc tài liệu.Đang lúc có một chỗ khiễn cô rối rắm không hiểu, di động bên cạnh đột nhiên vang lên, cô với với lấy điện thoại, nhấc máy.Đầu kia truyền đến một giọng nữ không quen lắm:"Ôn Nhiễm à".
Cô ngẩn người, nhìn màn hình điện thoại, số lạ sao:"Bạn là ai vậy?"
Cô bạn nói tên Ôn Nhiễm mới có chút ấn tượng, hai người từng gặp qua.
"Xin lỗi, chị Lừ".
Người đó khẽ cười, nhưng rất nhanh lại trấn tĩnh, giọng nói vẫn có chút khàn khàn:"Ôn Nhiễm, chị có thể nhờ em một việc không?".
Ôn Nhiễm đẩy bản báo cáo trong tay ra:"Vâng, sao vậy ạ?"
Đầu kia thút thít vài tiếng:"Là như vậy, cha chị tự nhiên đổ bệnh, trong nhà gọi điện thoại về gấp.Nhưng mà hiện giờ chị đang dạy một lớp sinh viên năm một, cũng không thể bỏ mặc mấy em được, cho nên khi chị về nhà, em có thể quản lý mấy em một thời gian được không?
Thì ra là thế, Ôn Nhiễm nắm điện thoại trong tay, suy nghĩ.Cô và chị Lừ cũng không thân thiết lắm, chỉ là khi cô đến đây học nghiên cứu sinh có gặp chị ấy một lần.Nhà chị Lừ ở một thôn nhỏ vùng xa của Quảng Tây, gia đình cũng không giàu có, cho nên trường học cử chị đi học nghiên cứu sinh kiêm luôn giáo viên một lớp để lấy tiền sinh hoạt phí.Chị nói giọng rất nặng, đối với mọi người quan hệ cũng không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuyen-dung-cam-nhat/1183325/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.