-ôi, 3 cô công chúa nhà ta, sao hôm nay đột xuất đến thế này!!! – bà chủ quán nói
-ui, cô đừng kêu tụi cháu như vậy, hihi – nó cười tươi đáp lễ, vội lấy chén phụ bác, trông ngoan hiền thấy mồ luôn.
-ầy, tụi cháu mà công chúa gì, quỷ nữ còn quậy không bằng tụi cháu mà, bác cứ gọi thế, cháu ăn mất ngon – Phương vừa nói vừa lấy những gia vị cần dùng ra
-tụi con phải ăn ủng hộ cho bác chứ nè – Bình vừa nói vừa lấy tay dụi dụi cái mũi hồng hồng xinh xinh
ôi, chỉ 3 cử chỉ đơn giản, hiền lành, nữ tính của tụi nó thôi, mà đã làm cho 3 trái tim ở đâu đó, trái thì lỡ mất một nhịp, trái thì ngừng đập còn trái thì tăng nhanh một nhịp. tụi nó nào hay bản thân mình lại có sức ảnh hưởng như vậy. tụi nó không nhận ra và cả ba tên này cũng không nhận ra, nhưng với một người từng trải như bà chủ quán, liếc cái cũng thấy. đoán sơ tình hình, bà vội gọi 3 cậu này lại ngồi luôn, nghe thế, 3 tên này lật đật chạy tới.
lần đầu tiên 3 tên này ăn “street food”, và cũng đã hiểu tại sao người nước ngoài tới việt nam lại thích ăn chúng, không cần quan tâm là món gì, vì nó thực sự rất ngon, mang đậm nét bình dân, pha thêm tấm lòng người nấu, chút quan tâm, cởi mở của người bán, cứ như ăn món mẹ nấu, vừa bình dân, giản dị. nhờ thế, mà khoảng cách giữa 6 con người đã xích lại gần nhau hơn!!!
ăn xong, 3 đứa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuyen-gi-the-nay-that-buc-minh/2324388/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.