Băng cassette của bác sĩ Nghiêm (1) – Thằng bé trai
"Alo, alo!" Tiếng một người đàn ông trẻ tuổi truyền ra từ máy cassette.
Tôn Chính và Lộ Hà nhìn nhau, họ thấy ánh sáng kích động trong mắt đối phương. Nếu không nhầm thì, người đang nói chuyện chính là Nghiêm Ương.
"Anh chắc chắn thứ này có thể ghi âm được?" Nguồn âm thanh dường như cách khá xa, xem ra là người đàn ông kia đi qua nói chuyện với một người khác, "Băng từ mới tiếng Anh của tôi đó..."
"Cậu không có camera ghi hình, camera bình thường không có tác dụng, ghi chép tay không đáng tin, chỉ có thể dùng thứ này." Giọng người còn lại bình đạm, không có bất luận lên xuống thanh điệu nào.
Tôn Chính cảm thấy Lộ Hà nắm chặt tay hắn, toàn bộ thân thể khẽ run vì kích động, hắn lập tức đoán được, chủ nhân giọng nói này chính là anh trai Lộ Hà, Lộ Hiểu Vân.
"Nhưng mà..." Giọng Nghiêm Ương lộ vẻ do dự, "Tôi thật sự phải mang máy cassette này, nửa đêm đi theo anh khắp nơi trong bệnh viện sao?"
Dường như Lộ Hiểu Vân đã lờ câu hỏi này đi. Cùng với tiếng rè rè của băng cassette, tiếng bước chân của hai người bắt đầu vang lên. Một là tiếng bước chân vững vàng, cái còn lại là tiếng bước chân của Nghiêm Ương đang cầm máy ghi âm. Bởi vì di chuyển, hiệu quả ghi âm không tốt lắm, mà tiếng bước chân dồn dập của hắn cũng át hết các âm thanh khác.
Sau đó hắn không hài lòng, lẩm bẩm một câu: "Dù gì cũng chờ tôi giới thiệu xong đã chứ, người khác
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuyen-la-o-benh-vien-hiep-te-dong-hoa-trung/2665776/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.