Edit: Linqq
Hiểu Hạ về đến nhà nhìn thấy Địch Dã thì sững sờ, Địch dã cười đón: “Anh không mời mà tới, bác trai bác gái và Hiểu Đông đều rất nhiệt tình với anh, cực kỳ thân thiện.”
Hiểu Hạ lườm anh một cái: “Đó là em đã làm việc tốt, nói rất nhiều lời có cánh cho anh. Lúc đầu là định ngày mai mời anh đến ăn bữa cơm tất niên, không nghĩ rằng anh lại nóng lòng như thế.”
Địch Dã nhìn cô cười: “Vào phòng em ngồi một lát đi?”
Hiểu Hạ vâng một tiếng, theo anh tiến vào phòng ngủ, Địch Dã đóng cửa lại, lưng tựa vào cửa, ôm lấy cô, ôm thật chặt, mặt vùi vào cổ cô, thấp giọng nói: “Nhớ em.”
Hiểu Hạ ôm anh cười: “Em cũng nhớ anh.”
Hai người yên lặng ôm nhau, chậm rãi tìm đến môi lưỡi của đối phương, đụng chạm nhau, Địch Dã nhẹ nói: “Anh rất thích người nhà của em, cực kỳ thích.”
Hiểu Hạ cười kéo anh ngồi lên giường: “Lâu rồi hai chúng ta không ở cạnh nhau, hôm nay em chỉ ở trong phòng không đi đâu cả.”
Địch Dã nói được, xụt xịt mũi một cái.
Hiểu Hạ lấy từ dưới gối ra một tập ảnh đưa cho Địch Dã: “Em bảo mẹ mang đến đó, ảnh em từ nhỏ đến lớn.”
Địch Dã nhận lấy, đôi mắt sáng lên: “Cố tình mang đến cho anh xem hay sao?”
Hiểu Hạ gật đầu, Địch Dã cười lật ra, từ lúc mới sinh đến khi đầy tháng, rồi một tuổi, lúc một tuổi còn có ảnh trần chuồng, Hiểu Hạ che mắt, nhìn lén từ giữa những kẽ tay, còn may là cô nằm sấp, Địch Dã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuyen-la-sau-pho-yeu/380693/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.