Hầu phụ nghe thế liền gật đầu, nói:
"Cũng tốt, nếu như Vương Giai thật sự có thể đi tới bước kia, chứng minh nó đúng là thật lòng với con, tới lúc đó có lẽ mẹ con sẽ không nói gì nữa, chức vụ kia dù có từ bỏ cũng là điều xứng đáng."
Hầu Lan Hinh nhìn về phương hướng của huyện Bách Lương, lẩm bẩm nói:
"Hy vọng anh ấy sẽ không làm con thất vọng!"
...
Sau khi Giang Phong rời khỏi Hầu gia, hắn tìm một chỗ gửi xe, sau đó gọi điện thoại cho Vương Giai.
Vừa nối máy, Vương Giai liền vội vàng hỏi:
"Bà mối Giang, chú gặp cô ấy chưa? Hiện tại cô ấy thế nào rồi? Kết hôn chưa?"
Giang Phong ừ một tiếng, nói:
"Tôi vừa mới đi gặp chị Hinh, ông chủ Vương, bây giờ tôi có một tin tốt và một tin xấu, anh muốn nghe tin nào trước?"
Vương Giai hỏi:
"Tin tốt là gì?"
Giang Phong trả lời:
"Tin tốt là chị Hinh vẫn còn độc thân, trong lòng cô ấy vẫn chưa quên được anh!"
Vương Giai nghe xong liền vô cùng mừng rỡ, đây đúng là tin tốt mà anh muốn nghe, hỏi tiếp:
"Vậy thì tin xấu là gì?"
Giang Phong trả lời:
"Tin xấu là chị Hinh vẫn giống như ba năm trước đây, không muốn từ chức, nếu như anh muốn cưới chị ấy, thì chỉ có hai biện pháp..."
Vương Giai vội vàng hỏi:
"Hai biện pháp gì?"
Giang Phong nói:
"Một là anh tìm quan hệ, điều công tác của chị Hinh đến huyện Bách Lương chúng ta,
Hai là anh từ bỏ sự nghiệp trên huyện thành, đến trấn của chị Hinh, một lần nữa lập nghiệp."
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuyen-lam-mai-moi-truoc-gio-ta-chua-phuc-ai-ca/2705516/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.