Giang Phong nghe vậy cũng không tức giận, mà chỉ lạnh nhạt nhìn gã, nói: “Giả Hậu, sinh năm 1993 ở một vùng nông thôn vắng vẻ huyện Võ Long, thành phố Long Xuyên, trong nhà có sáu anh chị em, anh là đứa nhỏ nhất.
Vết sẹo trên trán anh kia là có lúc bị ngã năm ba tuổi.
Lúc anh mười tuổi bị một trận bệnh nặng, phải chăm trọn vẹn hơn một tháng mới khỏe lại.
Năm bảy tuổi, anh nghịch ngợm gây chuyện, tới bờ sông nghịch nước cùng một đứa bé trong thôn, suýt chút nữa bị c.h.ế.t đuối.
Năm mười tuổi...
Năm mười hai tuổi... Tʀᴜʏᴇ̣̂ɴ ᴛᴀ̂́ᴛ ᴄᴀ̉ đᴇ̂̀ᴜ đᴜ̛ᴏ̛̣ᴄ ᴅɪ̣ᴄʜ ʙᴏ̛̉ɪ Pʜᴜ̛ᴏ̛́ᴄ M αɴʜ . Mᴜᴀ Tʀᴜʏᴇ̣̂ɴ ᴜ̉ɴɢ ʜᴏ̣̂ ᴅɪ̣ᴄʜ ɢɪᴀ̉ ᴏ̛̉ ᴢα ረᴏ: 0704 730 588
Anh có một người chú thích trộm vặt, anh vì bị ảnh hưởng của người chú đó từ nhỏ mà dưỡng thành thói quen móc túi trộm vặt, thói quen này mãi đến khi anh trưởng thành cũng không sửa được.
Cho nên, anh vì trộm đồ mà vào tù ba lần, ngắn thì ngồi trong đó nửa năm, dài thì ngồi trong đó ba năm.
Tháng ba năm nay, anh mới ra khỏi tù, sau khi ra anh vẫn không chịu làm việc đàng hoàng, suốt ngày chỉ mơ mộng không muốn nỗ lực, cảm thấy đi làm còn không bằng tìm một bà cô giàu có cho mình.
Lần này anh tới phòng môi giới chúng tôi là hi vọng chúng tôi tìm cho anh một bà cô có tiền, nhưng anh lại sợ nếu như điền thông tin thật của bản thân thì những bà cô giàu có kia sẽ chướng mắt anh. Cho nên anh liền điền thông tin giả vào đây,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuyen-lam-mai-moi-truoc-gio-ta-chua-phuc-ai-ca/2705537/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.