Để tránh làm ảnh hưởng tới tâm trạng của người khác, nghề của cô có một quy luật bất thành văn:
Không tham dự tiệc cưới, tiệc sinh nhật của bạn bè, không chủ động nói cho người khác về nghề nghiệp của mình, không đưa danh thiếp, không bắt tay, không nói mấy câu như 'Xin chào', 'Hẹn gặp lại', 'Đi đường bình an',...
Cũng có rất nhiều người sau khi biết cô làm nghề khâm liệm cũng tránh, không mời cô.
Cho dù được bạn bè mời, thì làm một chuyên gia khâm liệm, vì không muốn làm ảnh hưởng tới cảm nhận của những người xung quanh, tạo thêm phiền phức cho bạn bè, bọn họ vẫn sẽ khéo léo từ chối. Có vài người mặc dù không cảm thấy sợ hãi, nhưng vẫn sẽ cảm thấy công việc khâm liệm này vô cùng xui xẻo.
Dù sao thì trong nước, mấy việc tâm linh này rất phổ biến. Công việc của một chuyên gia khâm liệm là đưa tiễn người khác, nghe liền liên tưởng tới những việc không may mắn, hoàn toàn không liên quan gì tới sự vui vẻ và hài hòa cả.
Hai người đi vào chỗ đã được đặt trước, gọi món ăn, sau đó chờ món ăn được bưng lên.
Tần Quan Hải hiếu kỳ, hỏi:
"Tại sao cô lại lựa chọn nghề khâm liệm này?"
Diệp Đồng cười khổ, nói:
"Lúc nhỏ tôi xem được một chương trình của một chuyên gia khâm liệm trên tivi, cảm thấy việc làm cho một người có thể rời đi trong tình trạng hoàn hảo nhất có thể là một việc cực kỳ thần thánh, từ đó liền có ước mơ muốn làm một chuyên gia khâm liệm.
Lúc đó tôi thật sự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuyen-lam-mai-moi-truoc-gio-ta-chua-phuc-ai-ca/2705555/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.