Ngày hôm sau.
Giang Phong ăn sáng xong, liền đi mua giấy bút mực, còn có một cái bàn nhỏ cùng hai băng ghế nhỏ.
Sau đó trên giấy viết xuống ba chữ lớn: Tính nhân duyên.
Sau đó viết hai hàng chữ nhỏ ở hai bên của ba chữ lớn:
Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, vô duyên đối diện bất tương phùng.
Nhân duyên tốt hạnh phúc một đời, nhân duyên xấu thống khổ một đời.
Khi mọi thứ đã sắp xếp xong, Giang Phong liền lái xe tới một tiểu khu ở dưới một cái cây lớn ở lối vào, bắt đầu bày sạp đoán mệnh.
Giang Phong tối hôm qua cũng đã hạ quyết tâm, vì thuận lợi để nhà trai bên kia mời hắn làm mai mối, hắn dự định bắt đầu từ bà nội của Khúc Văn Hoa, bởi vì người trong nhà Khúc gia, chỉ có vị bà nội khúc này tương đối tin mệnh.
Giang Phong lại đây bày sạp coi bói ở tiểu khu này, chính là tiểu khu của ông bà nội khúc gia.
Có lẽ nhìn Giang Phong quá trẻ. Mặc dù người ra vào tiểu khu liên tục đi ngang qua gian hàng của hắn, nhưng lại không có một người nào nguyện ý dừng lại hỏi một câu.
Ngược lại là có không ít cô gái nhỏ lúc đi ngang qua liền nhìn Giang Phong nhiều hơn một chút.
Đối với cái này, Giang Phong cũng không để ý lắm, dù sao những người này cũng không phải mục tiêu của hắn, mục tiêu của hắn là bà nội Khúc, chỉ cần bà nội Khúc đi ngang qua đây, là hắn có thể nắm lấy cơ hội.
Đáng tiếc, đợi một hai giờ, cũng không thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuyen-lam-mai-moi-truoc-gio-ta-chua-phuc-ai-ca/2706450/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.