Quán trà Đức Khánh.
Cha con nhà họ Triệu liếc mắt nhìn nhau.
Triệu phụ lẩm bẩm nói: "Người ta năm mươi mấy tuổi cũng có thể sinh, nó mới bốn mươi tám tuổi, hẳn là còn có thể sinh, được cha cảm thấy có thể."
Hai mối tình mà Triệu Đức Nghĩa quen trước đây đều bị đối phương phản bội, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến hắn vẫn độc thân đến bây giờ, hơn mười năm trước hắn sớm đã không còn tin tình yêu rồi.
Nếu không với thân phận của hắn, muốn tìm một đối tượng kết hôn quả thực là dễ như trở bàn tay.
Nhưng mà, đối tượng hiện tại Giang đại sư giới thiệu với hắn này, lại là thiết trung chỗ yếu hại của hắn, trung thành với tình cảm của mình. Cho dù đối phương có rơi xuống vực sâu, cũng sẽ không bỏ rơi, tình cảm như vậy ai lại không muốn chứ?
Triệu Đức Nghĩa trầm ngâm chốc lát, nói: "Giang đại sư, nếu như có thể mà nói, mời anh sắp xếp cho chúng tôi gặp mặt nói chuyện."
Giang Phong cười nói: "Chuyện này vốn nên như vậy, nhưng mà trước khi gặp mặt, ông chủ Triệu xin hãy nói cho tôi biết trước tình hình của anh, tôi còn chuyển lời lại với cô Hoàng, nếu như cô ấy không có ý kiến gì, tôi liền sắp xếp cho các anh gặp mặt càng sớm càng tốt."
Triệu Đức Nghĩa gật đầu, liền bắt đầu mô tả ngắn gọn thông tin cá nhân của mình.
Giang Phong một bên vừa nghe vừa ăn, thỉnh thoảng hỏi dò một vài vấn đề, chờ hắn ăn uống no đủ, Triệu Đức Nghĩa cũng đã nói gần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuyen-lam-mai-moi-truoc-gio-ta-chua-phuc-ai-ca/2706942/chuong-485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.