Ba phút sau, Trương Đan nhìn Trương Đại Bưu, kinh ngạc hỏi: "Anh, đây là xe của ai?"
Trương Đại Bưu vừa nhét hành lý vào trong cốp xe, vừa trả lời: "Là anh tìm Quân Tử mượn, mau lên xe, chúng ta về nhà."
Trương Đan gật đầu, lên xe ngồi xong.
Trương Đại Bưu đem cất hành lý, liền khởi động xe lái về nhà.
Nhà Trương Đan là ở một quận nhỏ thuộc quyền quản lý của thành phố, lái xe trở về đại khái phải hơn một giờ.
"Anh, anh có người yêu chưa?" Trương Đan nghiêng đầu hỏi.
Đại Bưu lắc đầu nói: "Không có đâu, vóc người anh không đẹp trai, chỉ có bằng cấp 3, không phải chỉ là đội trưởng bảo vệ nho nhỏ, tiền lương của anh cũng chỉ có 4 đến 5 nghìn, muốn tình yêu tình báo cũng khó khăn."
Trương Đan nói: "Không vội, dù sao anh cũng mới có 25 tuổi, ở thời đại này, có rất nhiều người sau 30 tuổi mới nghĩ đến vấn đề hôn nhân."
Trương Đại Bưu nói: "Anh ngược lại thật ra cũng không vội, chỉ là sợ ba mẹ sốt ruột mà thôi."
Trương Đan nói: "Em biết một người mai mối rất lợi hại, để khi nào đi em sẽ nhờ hắn giúp đỡ, xem thử có thể giúp anh tìm được đối tượng thích hợp hay không?"
Trương Đại Bưu ngạc nhiên nói: "Em gái, em cũng có quen biết với người như vậy sao?"
Trương Đan nói: "Hắn là bạn trai của một chị em chung phòng ngủ em, là ông chủ của một văn phòng môi giới hôn nhân, làm mai mối rất lợi hại, có người nói đến nay vẫn chưa có vụ nào thất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuyen-lam-mai-moi-truoc-gio-ta-chua-phuc-ai-ca/2707004/chuong-547.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.