"Món cua cay này rất ngon, lợi hại hơn đầu bếp nhà tôi làm."
"Món thịt ba chỉ xào này là tuyệt nhất, thịt heo giòn thơm, nước sốt vừa phải, chỉ món này thôi đã có thể ăn ba bát cơm lớn rồi."
"Canh thịt cừu này thật ngon, màu sắc đẹp mắt, mùi thơm đậm đà lại không ngấy, khiến cho người ta vừa uống đã không thể ngừng được."
"Món tai heo cay này..."
Trên bàn cơm, hiệu trưởng Cổ và cô giáo Du vừa ăn vừa khen ngợi, Lục Ngọc đang lau dọn ở trong phòng bếp nghe vậy thì mặt mũi tràn đầy cao hứng, khách hài lòng, chủ nhà sẽ hài lòng. Cô bận rộn từ sáng tới trưa đúng là không có phí công, đây đúng là một chuyện đáng để vui vẻ.
Sau khi dọn dẹp xong phòng bếp, Lục Ngọc liền một mình ăn cơm trong phòng bếp. Lúc bình thường, cô có thể ăn cùng chủ nhà, nhưng dưới tình huống có khách, người làm bảo mẫu như Lục Ngọc đương nhiên cũng biết ý, sẽ không ra ngoài ăn cùng.
Trong nhà ăn, đám người vừa ăn vừa nói chuyện, ăn xong một bữa cơm đã hơn hai giờ chiều.
Sau khi cơm nước xong xuôi, không thiếu được phần chụp ảnh lưu niệm. Lục Ngọc cũng may mắn được chụp cùng một tấm với hiệu trưởng Cổ, cô giáo Du. Chuyện này khiến cho cô cười mãi không thôi. Cô chưa từng nghĩ tới chuyện như này, nghĩ thầm nếu như cho Bảo Nhi biết, cô ấy chắc chắn sẽ lại hâm mộ hơn nửa ngày.
Hai giờ rưỡi chiều, hiệu trưởng Cổ và cô giáo Du chuẩn bị rời đi.
"Giang đại sư, lát nữa chúng tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuyen-lam-mai-moi-truoc-gio-ta-chua-phuc-ai-ca/2707575/chuong-692.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.