Ngụy Tuyết Phong khẽ gật đầu, nói: "Được, cháu nhớ kỹ rồi. Cháu sẽ gửi cho Giang đại sư luôn. Cậu ăn tạm chút gì lót dạ đã, sau đó đi xem mợ thế nào. Cậu và mợ phải phấn chấn lên, để tránh tìm được em họ Tiểu Long, hai người lại đổ bệnh, vậy thì không tốt lắm đâu!"
"Tiểu Phong, cháu nói đúng." Con trai lớn là tâm bệnh của hai vợ chồng Dương Chính Khoa, ông ta vẫn nghe lọt tai lời cháu trai nói.
Ngụy Tuyết Phong thấy cậu nghe lọt tai lời mình nói, trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm, sau đó lấy điện thoại ra, gửi ngày sinh tháng đẻ của em họ cho Giang đại sư.
...
Sau khi Giang Phong xuống máy bay, mới nhìn thấy tin nhắn của Ngụy Tuyết Phong gửi trong WeChat, lập tức gọi điện thoại về cho anh ta: "Anh Phong, thật ngại quá, để cho anh phải chờ lâu. Lúc trước, tôi đang ở trên máy bay, vừa rồi khởi động máy mới nhìn thấy tin nhắn anh gửi tới."
Ngụy Tuyết Phong vội nói: "Giang đại sư ngài quá khách sáo rồi. Bên tôi cũng không vội, tôi sợ cậu tôi đang buồn lại vui quá sẽ không tốt cho cơ thể, cho nên biết tin em họ tôi chậm một chút cũng tốt."
"Anh Phong, tôi hiểu ý của anh. Đợi lát nữa tôi thu xếp xong, sẽ tiến hành suy tính lần đầu tiên. Mặc dù tôi nắm chắc một trăm phần trăm có thể tìm được em họ anh, nhưng tìm người cũng không đơn giản như vậy."
Giang Phong nói: "Lần đầu tiên suy tính chỉ có thể phong tỏa một phương hướng đại khái. Muốn tìm người, còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuyen-lam-mai-moi-truoc-gio-ta-chua-phuc-ai-ca/2710074/chuong-723.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.