Trong số họ hàng, nhà dì mới trở lại Thâm Quyến vào ngày mồng tám tháng giêng.
Sau khi nhà Dì rời đi, đợi lúc cha mẹ Giang đến trung tâm ở cữ, Hoàng Linh Vi hơi có chút béo phì mỉm cười nói: "Cha, mẹ, hai người đã rời quê nhiều ngày như vậy, đoán chừng những người đến tìm hai người làm mai mối cũng sắp đạp đỗ cửa nhà rồi, con với thằng bé có rất nhiều người chăm sóc, hai người không cần phải lo lắng, hãy đi về trước đi, chờ con ra tháng lại đưa đứa nhỏ trở về tế bái tổ tông."
Mẹ Giang nghe vậy cười gật đầu nói: "Ừm, vậy chúng ta ngày mai sẽ trở về, con ở nơi này phải nghe lời chuyên gia, phải đem thân thể dưỡng cho tốt."
Cố Diệp Phi
Cha Giang cũng gật đầu theo, bọn họ ở nơi này xác thực không làm được gì.
Người với người khác biệt chính là lớn như vậy, ở thời đại của bọn họ, sản phụ sinh con, nếu như gặp phải được nhà mẹ chồng tốt, vậy còn có thể ngồi ở cữ một cách đàng hoàng.
Nếu như gặp phải nhà mẹ không tốt, vậy thì thật sự khổ, sinh con ra xong không ai sẽ giúp bạn trông con, không ai giúp bạn nấu cơm giặt quần áo, tất cả đều phải tự mình làm.
Nghĩ đến việc tối nay mới sinh con xong, ngày hôm sau phải xuống giường nấu cơm giặt giũ quần áo, còn phải chăm sóc đứa nhỏ mới ra đời, nếu đổi thành sản phủ ở trong thời đại này, chắc chắn sẽ phát điên.
Cho dù là ở thời đại này, nếu như gả vào một gia
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuyen-lam-mai-moi-truoc-gio-ta-chua-phuc-ai-ca/2741831/chuong-1213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.