Dịch: LTLT
Ba người đối diện với nhau, nhất thời không có ai lên tiếng hết.
Dáng vẻ của Thiệu Trạm rõ ràng là mới thức dậy, nheo mắt, một tay đỡ ở sau cổ, tay kia đặt lên trên khóa cửa. Thời tiết rõ ràng cực kỳ khô nóng mà ánh mắt của hắn lại giống như mang theo gió tuyết, khiến người ta nhìn thôi đã thấy lạnh.
Chỉ là bây giờ, trong sự lạnh lẽo ấy lại có thêm mấy cảm xúc khác thường.
Ví dụ như… sự bối rối và luống cuống hiếm khi thấy hắn thể hiện ra.
Im lặng đang kéo dài một cách quỷ dị.
Thiệu Trạm gần như có thể đọc được chữ từ vẻ mặt của hai người đối diện. Một hàng chữ đang bay nhè nhẹ trên mặt Đàm Khải: Chuyện giữa anh Trạm với anh đại là thế nào? Chuyện ngày hôm qua chắc là thật rồi đúng không, vậy… vậy, vậy mà ở chung luôn rồi.
Hầu Tuấn thì đơn giản hơn, cậu ta há miệng, dường như đang nói: Đù má, real à.
Sau đó hai người Đàm Khải với Hầu Tuấn liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng im lặng gào thét trong lòng: Trạm Vô Bất Thịnh là thật đó.
Sau khi Thiệu Trạm với Hứa Thịnh gặp rắc rối thì không tiếp tục theo dõi quá trình bình chọn nữa, cho nên bọn họ không biết rằng dưới sự phát huy và trí tưởng tượng đồng tâm hiệp lực của tất cả học sinh trường Lục Trung Lâm Giang, ngay cả tên CP của học thần với anh đại cũng đã có rồi.
– Trạm Vô Bất Thịnh.
Cái tên này sang chảnh, mạnh mẽ, vừa đẹp vừa hay.
Trước đó có không ít tin
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuyen-nay-qua-suc-roi/889756/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.