Dịch: LTLT
Hầu Tuấn nghĩ mãi vẫn chưa thông, nếu nghĩ tiếp thì cậu ta sợ mình sẽ nghĩ ra cái gì đó không nên nghĩ, thế là cúi đầu tiếp tục chép bù bài tập.
Đàm Khải vừa vào lớp cũng nhìn thấy đôi bạn cùng bàn đeo khẩu trang một kiểu riêng: “Anh Hầu, hai người họ bị sao thế?”
Hầu Tuấn lắc đầu, mặt nghiêm túc nói: “Đừng hỏi tao, tao không biết gì hết.”
Đàm Khải: “… Chẳng phải chỉ hỏi mày thôi sao, mày phản ứng dữ như vậy làm gì?”
Tiết học buổi sáng vẫn ôn tập là chính.
Giáo viên môn Toán muốn kết hợp kiến thức trọng điểm phải ôn tập và nội dung bài học mới. Giáo viên môn toán họ Chu, nghe nói là bạn học với lão Mạnh, nhưng hai người trông không giống người cùng lứa chút nào.
Thầy Chu chăm sóc rất tốt, ăn mặt cũng khá mốt, bên ngoài áo sơ mi mỏng thậm chí còn khoác một cái áo gi-lê màu xám đậm: “Câu hỏi này là một nửa phần kiểm tra, có nhìn ra được gì không? Chính là nội dung học ở lớp 10 của mấy em, câu hỏi này thay đổi một chút thì các em không hiểu nữa rồi à?”
“Tư duy này của các em quá ngay ngắn.” Thầy Chu nói, “Không biết thay đổi theo tình huống.”
Hứa Thịnh phát hiện câu hỏi này mặc dù không biết giải thế nào, nhưng nhìn lại rất quen mắt.
Thời tiết vốn dĩ khô nóng, mang khẩu trang lâu sẽ nóng bức, Hứa Thịnh kéo mép khẩu trang để thông khí, lại lấy viết chọt chọt Thiệu Trạm: “Câu hỏi này có phải tối qua cậu giảng rồi không?”
Thiệu Trạm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuyen-nay-qua-suc-roi/889766/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.