Dịch: LTLT
Mạnh Quốc Vĩ vừa rồi vội vã gọi Thiệu Trạm đến chính là vì chuyện này, đại diện học sinh đã được chọn trước đó đúng lúc bị tiêu chảy, khi đổi quân phục thì bị hành một trận, bản thảo cũng không biết giao cho ai quăng ở chỗ nào. Lần này, sau khi kết thúc màn phát biểu lễ khai mạc của ban giám hiệu, đại diện học sinh lên trên sân khấu phát biểu đầu tiên chính là trường Lục trung bọn họ.
Khiến các giáo viên trường Lục trung gấp muốn chết.
Mạnh Quốc Vĩ: “Phải làm sao đây?”
Chu Viễn: “Thứ tự của đại diện học sinh có thể đổi ra sau không? Tìm người khác xem.”
Cảm giác vẻ vang cực mạnh của chủ nhiệm Cố trào dâng: “Lần này nhiều trường cùng học như vậy, phải thể hiện được phong thái của trường chúng ta!”
Nhưng mà lễ khai mạc sắp bắt đầu rồi! Làm gì có thời gian viết một bản thảo phát biểu ngay tại hiện trường nữa chứ?
Tình huống cực kỳ nguy cấp, các giáo viên nghĩ đến nghĩ lui, trong đầu óc chỉ xuất hiện một ứng cử viên: Đó chính là niềm tự hào của Lục trung Lâm Giang, thiếu niên thiên tài của họ – Thiệu Trạm!
Nếu như muốn tìm một học sinh chưa chuẩn bị gì nhưng có thể phát huy ngay tại chỗ ở trong trường, ngoại trừ Thiệu Trạm ra thì không còn ai nữa.
Cũng chỉ có Thiệu Trạm có thể kiểm soát được tình cảnh như này.
Bàn bạc xong phương án, chủ nhiệm Cố nói: “Đến lúc đó tôi cố gắng kéo dài thêm một lát, để Thiệu Trạm tranh thủ thời gian, cho em ấy thêm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuyen-nay-qua-suc-roi/889810/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.