Dịch: LTLT
Âm nhạc trong phòng quá ồn, Hứa Thịnh chỉ có thể nhìn thấy khẩu hình của Thiệu Trạm, loáng thoáng nhận ra được ba chữ “không kìm được”.
Lúc Thiệu Trạm lớn gan, cái tính liều lĩnh không quan tâm còn dữ dội hơn cả cậu. Hứa Thịnh cũng thường bị hình tượng này của “học thần” mê hoặc, tạm thời quên đi tính áp bức chỉ có trên người hắn.
Hứa Thịnh ngẩn người một hồi mới liếm môi dưới.
Ngọt.
Trong tình huống có thể làm người ta điếc như này muốn ngồi xuống cùng nói chuyện phiếm rõ ràng là chuyện không thực tế.
Hứa Thịnh đặt túi ăn vặt đã mở ra lên bàn lại, móc điện thoại ra gửi tin nhắn cho Thiệu Trạm, sau khi gửi xong thì huơ huơ điện thoại về phía Thiệu Trạm.
Thiệu Trạm cúi đầu, mở điện thoại ra nhìn thấy một tin nhắn mới.
– Anh giở trò lưu manh nha.
Thiệu Trạm còn chưa kịp trả lời thì bên kia lại gửi đến một câu nữa.
– Bánh quy ngon không?
Rõ ràng là quang minh chính đại gửi tin nhắn, Hứa Thịnh lại bỗng nhiên có cảm giác đang làm chuyện mờ ám với Thiệu Trạm, giống như truyền giấy trên lớp bị người khác phát hiện vậy.
Điện thoại trong lòng bàn tay khẽ rung mấy cái.
– Cũng được.
– Cậu ngon hơn.
Nếu như không phải trong phòng mờ tối thì Hứa Thịnh nghĩ rằng tai mình lúc này đã đỏ bừng rồi. Cậu cất điện thoại qua một bên, đứng lên mở một chai nước trông giống nước ép trái cây. Nửa thùng đồ uống nhỏ này là hoạt động hôm nay trong quán, thuê phòng thì sẽ được tặng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuyen-nay-qua-suc-roi/889925/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.