Dịch: LTLT
Gần đây thời tiết trở nên ấm áp, ánh nắng xuyên qua tầng mây trở nên nóng vô cùng.
Lần đầu tiên lên bục đọc bản kiểm điểm của Thiệu Trạm kết thúc bằng hai ba câu nói, hắn không nói nhiều, sau khi nói xong thì đưa micro cho Hầu Tuấn ở bên cạnh.
Thiệu Trạm thấy cậu ta chần chừ nhận lấy bèn nhìn cậu ta: “Có vấn đề gì à?”
Hầu Tuấn tâm phục khẩu phục: “Không có, anh Trạm, ông đúng là đàn ông đích thực.”
Cố Diêm Vương đứng gần bục kéo cờ: “Này này này… Bản kiểm điểm của Thiệu Trạm còn ra cái thể thống gì!”
Nếu như đổi thành Hứa Thịnh đang ở trên bục thì ông đã sớm xông lên đánh người rồi, chỉ là người đọc kiểm điểm lần này là học sinh xuất sắc của Lục trung bọn họ, ông lập tức do dự, bị Mạnh Quốc Vĩ ngăn lại: “Trẻ con bây giờ tuổi còn nhỏ nên háo thắng. Chủ nhiệm Cố bớt giận, cho em ấy một cơ hội, nể tình em ấy vi phạm lần đầu…”
Bản kiểm điểm lần đầu của Thiệu Trạm và bản kiểm điểm của Hứa Thịnh cùng bước vào sử sách của Lục trung Lâm Giang.
Nhất là thân phận “học thần” của Thiệu Trạm, cộng thêm “kiểm điểm”, hai cái nhãn này ghép lại với nhau thì độ bàn tán không ngừng tăng lên.
Tiết sau của lớp 11-7 vừa vặn là tiết thể dục, các học sinh ở lại sân trường luôn không về lại lớp.
Thiệu Trạm bị Cố Diêm Vương kéo đi nói chuyện, mấy phút sau mới đi về.
Dòng người trên sân trường đã giải tán gần hết, trên sân chỉ còn lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuyen-nay-qua-suc-roi/889984/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.