"Vương Phương, thực sự gặp được cô." Không cùng bất kỳ ai chào hỏi đã ngồi xuống, người nọ một đầu tóc xoăn gợn sóng màu đỏ, vẽ mắt rất đậm, cặp mắt đeo kính áp tròng màu xanh không hợp chút nào với màu da, mặc một bộ đầm hoa lại càng không khớp với quả đầu màu đỏ, cầm trong tay áo khoác thuận tiện nhét vào trong ghế bên cạnh, "Trốn tránh tôi sao? Cô còn vậy a? Đêm qua là tôi uống hơi nhiều...... Tôi xin lỗi, nhưng cách làm của cô thật khiến cho người ta lạnh lẽo. Tôi chạy đi tìm cô cả ngày chân cũng muốn gãy, cô lại ở đây nhàn nhã uống cà phê? Mấy ngày nay điện thoại không nghe, nhắn tin không trả lời, tôi hỏi cô, trong lòng cô rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì? Còn có tôi hay không?".
Ngọc Chi giật mình: "Vương Phương cũng cong sao? Ha, cô còn nói tôi tìm cho cô thân xác không tốt, người này có khẩu vị chẳng khác gì so với cô a!".
Đây chính là cô gái đêm qua say rượu xông vào khu chung cư, cũng chính là người đã liên tục gọi điện thoại cho Vương Phương - Tào Phân.
Tào Phân hiển nhiên không nhìn thấy Ngọc Chi, cũng không nghe được mấy lời chế nhạo của nàng: "Cô không muốn nói gì sao? Hử, vẫn còn tức giận? Bởi vì chuyện kia? Đã nói là tôi sĩ diện mà, các nàng cũng thích đùa giỡn, đều là đùa giỡn thôi, cô vậy mà lại để trong lòng, cô cho mình còn con nít hay sao? Thật buồn cười, Phương Phương, nhiều năm như vậy chẳng lẽ cô còn không hiểu lòng tôi?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuyen-ta-khong-biet/1785472/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.