Tần Mục Ca bị Hiên Viên Triệt mạnh mẽ lôi kéo cánh tay quẹo vào cái vườn khác, nhìn chung quanh không có ai, nàng dùng sức hất cánh tay ra, thở phì phò nói: "Ngươi buông ra cho ta! Cái thứ đầu óc bị nhúng nước!"
Hiên Viên Triệt thở nhẹ nhõm một hơi, nhìn chung quanh không có người nào, liền buông Tần Mục Ca ra, sau đó lạnh lùng không dao động từ trên cao nhìn nàng, gằn từng chữ: "Người nào đầu óc bị nhúng nước, Tần Mục Ca?"
"Vô nghĩa, đương nhiên là ngươi, chẳng lẻ là ta sao?" Tần Mục Ca vội vàng vắt nước vài cái, cực kỳ tức giận nhìn chằm chằm Hiên Viên Triệt cười lạnh nói: "Ngươi cũng có ngày hôm nay, Hiên Viên Triệt! Ta sẽ chờ xem ngày ngươi thân bại danh liệt!"
Nói xong, khinh bỉ liếc đối phương một cái, xoay người đi ra bên ngoài, hiện tại một thân ướt sũng, đương nhiên phải đi về nhay thay đổi y phục.
Tròng mắt Hiên Viên Triệt căng thẳng, trực tiếp tiến lên túm chặt cánh tay nàng lôi nàng trở lại, bắt chéo hai tay của nàng để sau lưng khiến hai bên gần sát nhau, môi mỏng khẽ mở hỏi: "Ngươi có gan lặp lại lời nói vừa rồi, Tần Mục Ca."
"Thế nào, bị bản tiểu thư phá vỡ chuyện tốt nên tức giận hả?" Tần Mục Ca can đảm không sợ, nhịn xuống đau đớn trên cánh tay, nâng gương mặt nhỏ nhắn thẳng tắp nhìn chằm chằm Hiên Viên Triệt, "Ban đầu ngươi muốn khiến ta thân bại danh liệt, kết quả mệnh ta tốt hóa nguy thành an, nay ngươi và Thái Hậu thân mật ta có thể nhìn rõ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuyen-tam-doc-sung-mua-xuan-cua-ha-duong-the/857425/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.