Tần Mục Ca phát hiện mỹ nam giống như tiên tử Tư Đồ Dung đã gặp qua trước kia cũng xuất hiện, vị trí của hắn là ở giữa, vừa không đến gần hoàng tộc, cũng không đến gần đại thần, mà ngồi ở vị trí đầu ở sứ giả mấy quốc gia.
Giống như là cảm giác được ánh mắt của Tần Mục Ca, tầm mắt Tư Đồ Dung kinh ngạc một chút lại thu hồi chống lại ánh mắt của nàng, nhẹ nhàng nở nụ cười tươi tắn, giống như mây tan trăng sáng, cực kỳ duy mỹ.
Chỉ một cái chớp mắt như vậy, Tần Mục Ca cảm thấy màu sắc hoa mẫu đơn diễm lệ lộng lẫy kia phai nhạt đi rất nhiều, nhưng mà, nàng chỉ khẽ gật đầu xem như chào hỏi, trên mặt vẫn vân đạm phong khinh như cũ.
Ánh mắt của nàng lại vô ý chuyển đến sứ giả quốc gia nào đó bên cạnhTư Đồ Dung -- không biết có phải ảo giác của mình hay không, mà ánh mắt bọn hắn thỉnh thoảng chuyển đến trên người Hiên Viên Triệt, đáy mắt đều là khinh bỉ và bất thiện.
Chuyện gì xảy ra đây? Giữa bọn họ chẳng lẽ từng có chuyện?
Tần Mục Ca nhìn tướng mạo Hiên Viên Triệt, chỉ thấy hắn sâu như biển, không nhìn ra được bất kỳ cảm xúc nào, khiêm tốn lịch sự tao nhã trước sau như một, bình tĩnh ung dung, nói năng thận trọng.
Yến hội vui vẻ tiến hành.
Mẹ con Tần thị ngồi ở ghế đại thần, nhìn Tần Mục Ca một thân triều phục đứng sau lưng Mộ Dung Huyên, cho dù không có trang điểm cầu kỳ, cũng vẫn rực rỡ chói mắt như cũ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuyen-tam-doc-sung-mua-xuan-cua-ha-duong-the/857430/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.