Tần Mục Ca đã nhanh chóng uống vài ngụm nước, lau miệng, đứng dậy nói: “Chúng ta gấp rút lên đường đi.”
Hiên Viên Triệt nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn kia của Tần Mục Ca càng trắng xanh, giơ tay ý bảo nàng ngồi xuống.
“Dù cho chúng ta vào trước chạng vạng đuổi tới kinh thành cũng không làm nên chuyện gì, hiện tại chúng ta không vào thành được, chỉ có nửa đêm mới có thể đi vào, dieenddafnleequysddoon cho nên thoáng nghỉ ngơi một chút cũng không trở ngại – trước ngươi nghỉ ngơi tốt lại nói.”
Tần Mục Ca nghe lời ngồi xuống, nhìn Hiên Viên Triệt tâm sự nặng nề, cũng không có quấy rầy hắn, mỗi người trầm mặc ngồi một lát, lại bắt đầu gấp rút lên đường, giờ hợi nửa đêm rốt cuộc chạy tới chỗ một dặm ngoài Tây Môn kinh thành.
“Trong thành Vu Cổ khí rất đậm.” Tần Mục Ca còn chưa xuống ngựa, đã nhíu mày, đây giống như một loại sương dày đặc chướng khí người thường nhìn không thấy, nhưng mà nàng thấy được.
Hiên Viên Triệt ngừng một lát, mượn ánh trăng nhìn Tần Mục Ca xinh đẹp như hoa, khẽ nói: “Nếu cần ngươi để đối phó với mấy thứ này, ngươi có chắc chắn hay không?”
Tần Mục Ca do dự một chút, gật đầu: “Ta có thể thử xem.”
Có thể làm đựơc hay không, chính mình không có gì nắm chắc.
Hiên Viên Triệt đỡ Tần Mục Ca xuống ngựa, hai người đi bộ hướng về cửa thành đi qua.
Tần Mục Ca chú ý tới Hiên Viên Triệt cũng không có đi thẳng cửa chính, mà là mang theo nàng đi từ phía Nam hướng Vĩnh An môn.
Khi muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuyen-tam-doc-sung-mua-xuan-cua-ha-duong-the/857528/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.