Trên chuyến tàu địa ngục, toa số 10.
Từ trong không khí, hàng trăm cây gậy bóng chày như những con dã thú điên loạn cùng đổ xuống, giáng lên người trưởng tàu.
Kỳ lạ là, không một giọt máu tươi nào bắn ra.
“Dừng tay!” Babe Ruth giơ tay ra hiệu cả đám dừng lại.
Bóng gậy tản ra, chỉ nhìn thấy trưởng tàu quỳ trên đất, sau đó, ông từ từ ngẩng đầu lên, nhếch mép cười nhạt, “Babe Ruth, ngươi biết không? Tại sao ta lại được cử làm trưởng tàu?”
Trong giây lát ấy, không khí xung quanh trưởng tàu dường như đông cứng lại, Babe Ruth và đám thuộc hạ kinh sợ, cùng lùi mấy bước về phía sau.
Sau đó, trưởng tàu gầm to một tiếng.
Một luồng sức mạnh vô hình đột ngột bùng nổ, át ra tứ phía, máu bắn tung tóe, làm trống một vòng tròn lớn.
Sau đó, ở giữa vòng tròn, người đàn ông được gọi là trưởng tàu từ từ đứng dậy, nụ cười trên miệng ông đã biến thành nụ cười của một con mãnh thú hung tợn.
“Babe Ruth, ta hỏi ngươi, ngươi biết ta tên là gì không?” Trưởng tàu lạnh lùng nói, tự chỉ tay vào mình. “Ta tên là Anubis! Ta là vị thần đến từ Ai cập cổ xưa!”
“Anubis! Sếp trưởng tàu! Tôi biết rất rõ mà!” Babe Ruth cười và lôi từ sau lưng ra một cây gậy bóng chày còn to hơn cả người hắn, trên cây gậy chi chít mũi đinh. “Trước nay đều biết mà!”
Babe Ruth lắc lắc cây gậy to tướng trong tay.
“Đinh găm trên cây gậy này sẽ cắm thẳng vào hồn phách ngươi, bất luận ngươi là thần quỷ thế nào, nếu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuyen-tau-dia-nguc/306907/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.