Nghê Diệp Tâm tức khắc có cảm xúc nhảy qua cắn chết Mộ Dung Trường Tình. Nhưng lại biết dù mình nhảy qua cũng không có làm gì được, đành phải yên lặng nhịn.
Mọi người nhìn dấu hôn trên cổ Nghê Diệp Tâm liền lộ ra vẻ mặt "thì ra là thế". Nghê Diệp Tâm cảm thấy thực tức giận, dứt khoát bất chấp tất cả. Ánh mắt đảo qua liền chọn người có da mặt mỏng nhất là Triệu Mục.
"Làm sao vậy? Triệu Mục, ngươi nhìn cái gì?"
Triệu Mục bị hỏi, tức khắc xấu hổ, ấp úng lắc đầu, nói:
"Không, không có gì......"
Nghê Diệp Tâm dùng chiêu này thật sự hữu dụng, Cố Cửu cùng Triệu Doãn không dám nhìn nữa. Lúc này Nghê Diệp Tâm mới vừa lòng nói:
"Ta muốn đi ăn sáng."
Tuy rằng là nói như vậy, nhưng nói xong Nghê Diệp Tâm liền chạy trở vào trong phòng, đóng cửa. Mộ Dung Trường Tình cười một tiếng, cũng trở về phòng, bất quá đẩy cửa không ra.
"Mở cửa."
Nghê Diệp Tâm trở về phòng soi gương, phát hiện có một dấu hôn trên cổ, nghiến răng nghiến lợi nói:
"Không mở."
Mộ Dung Trường Tình cũng không giận, duỗi tay để trên cửa.
"Lạch cạch"
Nghê Diệp Tâm nghe được âm thanh quay đầu lại nhìn, liền nhìn thấy Mộ Dung Trường Tình thong thả ung dung đi vào. Đầu Nghê đại nhân bốc khói.
Một cái then nhỏ sao có thể ngăn được Mộ Dung giáo chủ.
Nghê Diệp Tâm làm thế nào cũng che không được dấu hôn trên cổ, cuối cùng hoàn toàn từ bỏ, chỉ có thể "bịt tai trộm chuông" làm bộ như không có gì.
"Cũng không rõ ràng lắm."
"Hứ hứ!"
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuyen-thuong-ngay-o-cu-xa-phu-khai-phong/2264681/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.