- Xin hỏi vị đây là ai? - Văn Vũ nhận thấy mình nên nói gì đó.- Bệ hạ không nghe muội ấy nói gì sao? - Nói rồi ả trừng mắt nhìn Yến Linh một cái.
Yến Linh quắc mắt nhìn lại.
- Tỷ tỷ! Hoàng cung ta biết bao nhiêu là công chúa, làm sao muội giới thiệu với huynh ấy hết được? - Yến Linh cố kiềm giọng tức giận.
Văn Vũ đứng bên cạnh Yến Linh, tự nhủ, chuyện riêng của họ không nên xen vào. Thực tế thì chàng cũng muốn xen vào, nhưng tự thấy con người trước mắt kia có nói thì cũng chỉ tổ tốn hơi. Chi bằng để Yến Linh đối đáp, chán rồi thì ả sẽ bỏ đi thôi
- Liệu tối nay người có thể đến chỗ thiếp được không? - Ả nháy mắt đưa tình với Văn Vũ làm cho chàng giật mình. Theo bản năng của một con người nhát gái, chàng ngây người ra.
Yến Linh tức giận quát.
- Người đừng thấy ta không nói rồi làm quá! - Tay Yến Linh nắm chặt lại thành nắm đấm. - Tỷ tỷ! Người càng ngày càng quá đáng! Không còn biết thế nào là đạo lí làm người nữa rồi sao!
Văn Vũ bị những lời hét giận dữ kia tỉnh giấc. Chàng nắm tay Yến Linh và hơi kéo về phía mình như muốn giúp nàng bình tĩnh. Rồi cất giọng oai phong của một bậc quân vương trả lời.
- Thật thất lễ quá! Nhưng ta còn nhiều việc chưa giải quyết, đành hẹn công chúa dịp sau vậy!
Nói rồi, chàng kéo Yến Linh đi. Yến Linh lửa giận bừng bừng. Lê bước theo Văn Vũ, nhưng nàng không mấy quan tâm mình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuyen-tinh-cua-trieu-cong-chua-va-hoang-de-nhat-gai/114263/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.