Thân tặng tiểu thê tử Michiyo đáng yêu của ta. Đây là sính lễ của em đó, yêu em nhiều....
—-*—-
Thành S vào tháng một thật sự vô cùng lạnh, nhiệt độ không khí giống như một con rắn hấp hối nằm trên mặt đất, thế nào cũng không thể tăng cao.
Người đàn ông bộ dạng thanh lệ ngồi thoải mái trên chiếc ghế đôi bằng mây liễu gắn đầy đệm đọc sách tiếng anh, bưng tách cà phê bên cạnh đưa lên đôi môi đỏ mọng duyên dáng mới phát hiện cà phê bên trong đã lạnh ngắt, chớp mắt quay về phía phòng nghỉ ở gian ngoài kêu một tiếng: “Nô lệ. Ta muốn thêm cà phê…”
Gọi xong, một người liền vội vàng đi tới, không dám chậm trễ một chút nói: “Vâng, chủ nhân, cà phê lập tức sẽ được mang tới.”
“Còn có bánh ngọt bơ của ta đâu?” Hướng Cảnh lại hỏi.
“Ta muốn đổi một quyển sách khác.”
“Lạnh quá, lấy cho ta cái chăn lại đây.” Yêu cầu liên tiếp này, đều là vì muốn khó xử Ngô Khuynh ĐÌnh.
Ngô Khuynh Đình liếc nhìn người đàn ông đắm chìm trong tình yêu cuồng nhiệt với mình một cái, muốn phát giận để cho chính anh ta đi lấy, nhưng hình như quy củ này là do chính cậu đặt ra. Quy định của Ngô Khuynh Đình là trong nhà nếu ai liên tục ba ngày về nhà muộn do công việc thì phải phạt người kia làm ‘nô lệ’, hầu hạ người khác cả ngày.
Lúc mới vừa đưa ra quy định này, Hướng Cảnh không hề nghĩ ngợi đã đồng ý, Ngô Khuynh Đình nghĩ mình nhất định sẽ thắng. Kết quả là tuần trước, cậu vì việc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuyen-tinh-hoa-tuong-vi-mau-do/2649206/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.