Vào buổi tối thứ ba, khi mặt trời phủ sắc vàng xuống vịnh, Grace bắt đầu rời thư viện. Grace đã gần như mất cả một ngày để hướng dẫn người trợ lý mới nên chị phải ở lại muộn để giải quyết nốt công việc giấy tờ của mình. Chị mệt đến gần kiệt sức. Và những lúc như thế này khiến chị thấy nhớ Dan nhất. Lúc này giá như được về nhà ăn bữa tối yên bình cùng Dan, và kể cho anh nghe những câu chuyện hàng ngày. Nhưng anh đã biến mất một năm trước đây, anh đã tan biến không để lại một lời nào, một dấu vết gì. Anh đã trốn trong một chiếc xe moóc lưu động và đi vào tận sâu trong rừng, nơi cuối cùng anh đã tự kết liễu đời mình. Ký ức của cuộc chiến tranh ở Việt Nam đã khiến anh không bao giờ được thanh thản. Anh đã sống trong nỗi sợ hãi và cảm giác tội lỗi thường trực.
Sau khi tìm thấy thi thể Dan, Grace đã phải sống trong nỗi dằn vặt, cô đơn, tại sao mình không thể cảm nhận nỗi khổ tâm của chồng để có thể giúp anh, gần gũi với anh hơn. Nhưng cô cũng tự hỏi rằng nếu biết được những gì Dan đã phải chịu đựng thì liệu cô có đủ khả năng và sự kiên trì để giúp anh thoát khỏi nỗi ám ảnh cửa quá khứ hay không? Bởi quá khứ ấy khủng khiếp đến mức anh không thể chia sẻ được với ai, kể cả với Grace người vợ đầu gối tay ấp của anh.
Gần đây Grace đã cảm nhận một nỗi buồn và sự trung vắng mà chị không tài nào gạt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuyen-tinh-vinh-cedar-3-co-anh-trong-doi/1313704/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.