Tôi ngán ngẩm bước trên con đường nhỏ trong vườn trường, vừa đá một viên đá nhỏ vừa buồn bực!
Nhờ vụ giao dịch của tôi và Tả Mạc Phong nên Thượng Quan Cảnh Lăng được thuận lợi tham gia cuộc ứng tuyển, sau bao cửa ải khó khăn thì cũng được làm huấn luyện viên Câu lạc bộ võ thuật của trường. Nhưng từ sau khi Thượng Quan Cảnh Lăng làm huấn luyện viên thì cả ngày bận bịu, lúc nào cũng quay như chong chóng. Mọi người bây giờ đều biết anh ấy chỉ là anh họ tôi, thế là có rất nhiều bạn ngày nào cũng chạy đến phòng tập của Câu lạc bộ võ thuật để xem anh ấy dạy võ như thế nào. Thậm chí còn đăng kí vào Câu lạc bộ võ thuật, động một tí là lại kêu có rất nhiều động tác vẫn chưa nắm vững, cần huấn luyện viên Thượng Quan làm thêm giờ thêm ca để dạy cho họ…
Còn tôi, ngày nào cũng phạm hết lỗi này đến tội khác, ngày nào cũng bị Tả Mạc Phong bắt phạt, không là chép sách thì lại giúp hắn ta quét dọn phòng làm việc. Tôi đâu phải là nhân viên dọn vệ sinh chứ!
Đáng buồn nhất là, cứ mỗi lần tôi giúp hắn ta quét dọn phòng làm việc của hắn ta, ai nhìn thấy cũng khen là tôi chăm chỉ, hiền hậu, giúp bạn trai dọn dẹp phòng làm việc, thật là bực mình chết mất!
Trên đời này có người con trai nào lại đối xử với bạn gái mình như vậy không chứ? Biến thái như vậy, tôi rủa cho hắn ta cả đời không tìm được bạn gái, hừm!
Giờ tôi lại được thông báo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuyen-tinh-vuot-thoi-gian/437549/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.