Chạng vạng ngày hôm sau, Diệp Chương chuẩn bị một bữa rượu nhạt ở trong phủ, thay Liêm Chiêu tẩy trần.
Diệp Chương giơ chén rượu, cười nói: “Trong trận đánh với Đông Hải, hiền chất dụng binh độc đáo, thật sự khiến cho ta mở mang tầm mắt.”
“Thế bá quá khen.” Liêm Chiêu cúi đầu mỉm cười, nói.
“Lần cuối cùng gặp ngươi, ngươi còn chưa đủ mười tuổi. Quả nhiên thời gian thấm thoát thoi đưa a… Đúng rồi, hiền chất đã qua quan lễ, tên tự* là gì?” Diệp Chương hỏi.
(* Tên tự: Tên chữ, ngoài tên của mình, còn có tên khác có liên quan về mặt ý nghĩa của tên chính, gọi là tên tự)
Liêm Chiêu cung kính đáp: “Tử Châm”
“Chữ Chiêu mang nghĩa khuyến khích, chữ Châm mang ý khuyên răn. Lệnh tôn đối với ngươi có kỳ vọng rất cao a.” Diệp Chương cười nói, “Lại nói tiếp, ta và lệnh tôn lâu ngày không gặp. Nghe nói hắn lĩnh mệnh đến biên giới Tây Hạ trấn thủ. Lần từ biệt này, không biết đến khi nào mới có thể gặp lại.” Diệp Chương hỏi.
Liêm Chiêu trả lời, “Gia phụ cũng thường nhắc tới thế bá, nói là nhất định phải tìm cơ hội để cùng thế bá luận bàn võ nghệ.”
“Ha ha, đúng là nên tìm một cơ hội.”
Hai người hàn huyên, trong lúc đó có kính nhau vài chén rượu, đợi khi uống hết rượu và đồ nhắm, Liêm Chiêu mở miệng: “Liêm Chiêu có một chuyện không rõ, có thể nhờ thế bá chỉ điểm một chút?”
“Mời nói.”
Liêm Chiêu cân nhắc một lát, nói: “Thế bá có quen biết ‘Quỷ Sư’?”
Nghe thấy câu đó, chén rượu của Diệp Chương ngừng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuyen-xau-nhieu-ma/114159/quyen-4-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.