Tôi nói: không có, làm sao vậy?
Nghe mùi thơm của thịt thỏ rừng , trong bụng truyền đến tiếng kêu ùng ục . Yết hầu rung động, tôi không nhịn được nuốt mấy ngụm nước bọt.
" Một lúc nữa sau khi ăn xong thịt thỏ, chúng ta trước tiên đi đến con suối nhỏ kia, tìm con cóc, vật ấy có thể có tác dụng lớn." Vừa nói chuyện, chú mặc com lê lấy thịt thỏ từ trên đống lửa kệ xuống, cùng tôi chia đồ ăn.
Ăn uống no đủ, hai chúng tôi lại tiếp tục lên đường đi tới con suối nhỏ kia, qua ước chừng hơn hai giờ, chúng tôi lúc này mới chạy tới.
"Trời tối như vậy, anh có thể bắt được con cóc sao?" Tôi nhỏ giọng hỏi một câu.
Trong bóng tối, chú mặc com lê nhìn chằm chằm dòng suối nhỏ trước mặt , cười nói: cậu cẩn thận nghe một chút.
Hai chúng tôi đứng bên bờ dòng suối nhỏ, nghiêng tai lắng nghe, thật giống như ở phía xa dòng suối, thỉnh thoảng truyền đến vài tiếng oa oa.
Tôi nhỏ giọng nói: Con cóc đang kêu?
"Đúng! Men theo tiếng kêu, định có thể tìm tới chúng nó, đi theo tôi ." Chú mặc com lê từ sau eo rút ra một con dao găm, lúc này liền một bước nhảy vào trong dòng suối nhỏ.
Tôi cũng theo hắn, cùng nhảy vào, trong nháy mắt cảm giác lạnh buốt từ lòng bàn chân vọt tới toàn thân.
Dẫm vào khe suối, chúng tôi chậm rãi đi tới một tảng đá màu xanh gần đó, tảng đá màu xanh này ước chừng to như bóng rổ, tròn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuyen-xe-bus-so-14/1970771/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.