Sau khi Giang Nam Ảnh rửa mặt xong rồi đi ra, Cố Niệm Bắc đang miên man suy nghĩ liền trợn tròn mắt, Giang Nam Ảnh cũng đã thay luôn áo ngủ, rõ ràng không thèm để ý hương sầu riêng trong phòng.
"Làm sao vậy?" Giang Nam Ảnh nhìn ra Cố Niệm Bắc mất tự nhiên.
"Không có gì." Cố Niệm Bắc hiện tại chỉ có thể từ bỏ vừa rồi ý niệm, "Cần em giúp chị sấy tóc không?" Tuy hỏi thế nhưng tay Cố Niệm Bắc đã cầm lấy máy sấy đặt bên cạnh.
"Ừ." Giang Nam Ảnh cũng không thể đoạt lấy máy sấy từ trong tay Cố Niệm Bắc, dứt khoát chủ động ngồi xuống.
Tiếng máy sấy không to, nhưng hai người đều không có nói chuyện.
Cố Niệm Bắc vuốt tóc Giang Nam Ảnh, trong lòng đột nhiên nhảy tới một cái ý nghĩ, mùi hương trên người Giang Nam Ảnh là gì nhỉ? Nàng cầm một vài sợi tóc Giang Nam Ảnh đặt lên chóp mũi ngửi ngửi.
Là mùi hương của dầu gội đầu, có được đáp án, Cố Niệm Bắc thả tóc ra, làm bộ cái gì cũng chưa từng làm, tiếp tục giúp Giang Nam Ảnh thổi tóc.
Giang Nam Ảnh ngồi đằng trước xác thật không biết hành động vừa rồi của Cố Niệm Bắc, tắm rửa xong nàng có chút mệt rã rời, hơn nữa gió ấm của máy sấy thổi tới càng làm nàng thêm buồn ngủ, ý thức bắt đầu mơ màng, chỉ còn chờ sấy xong tóc liền tiễn Cố Niệm Bắc về rồi đi vào giấc ngủ.
"Xong rồi." Cố Niệm Bắc buông máy sấy, chờ Giang Nam Ảnh khen nàng, nhưng đợi nửa ngày cũng không có hồi đáp, vòng đến đằng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-anh-hau-la-tieu-do-ngoc/2556268/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.