"Tại sao giúp cô ấy?" Trần Y An cũng cảm thấy mình lo chuyện bao đồng rồi. Người trong cuộc còn không phản kháng, cô xông vào làm gì? Thế nhưng cứ thấy chướng mắt, mỗi lần nhìn thấy đều cảm thấy gai mắt. "Cậu không có bạn bè sao?" Trần Y An hỏi Hà Hân Di. Cô nhớ Hà Hân Di mới chuyển trường đến từ học kỳ trước, bạn bè có thể không nhiều nhưng cũng không đến mức không có ai để nói chuyện chứ. Tại sao Quất Âm lại nhắm vào Hà Hân Di? Hà Hân Di lắc đầu. "Vậy Quất Âm tại sao lại gây khó dễ cho cậu?" Lần này Hà Hân Di không lắc đầu mà giữ im lặng. Sắc mặt cô ấy tái nhợt, cơ thể trong bộ đồng phục rộng thùng thình trông trống rỗng. Trần Y An đoán rằng Quất Âm có thể chỉ đơn thuần là thấy Hà Hân Di không vừa mắt, dù Hà Hân Di không làm gì sai nhưng trên đời luôn có kiểu người như vậy. Cô chỉ có thể nói với Hà Hân Di: "Cậu có nghe nói về hiệu ứng cừu đen chưa?" "Nơi nào có đông người tụ tập, ở đó thường xuất hiện một 'con cừu đen' đáng thương. Cậu đừng trở thành con cừu đen đó." Trần Y An không nói quá rõ ràng, cô vẫn hy vọng Hà Hân Di có thể tự mình phá vỡ "hiệu ứng cừu đen". Còn về việc Hà Hân Di trộm đồ mà người ở lớp 4 đồn đại, những điều này chưa chắc đã đáng tin, nhưng hành vi của Quất Âm chắc chắn có vấn đề. Nói xong những điều này, Trần Y An liền trở về lớp. Cô vốn định
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-ay-khong-dong-long-lam-trung-tieu-xa/2804566/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.