Thứ Bảy là buổi họp mặt gia đình đã hẹn trước, trên bàn ăn đã đợi rất lâu nhưng Thời Hành vẫn chưa đến. “Nó không đến thì không đợi nữa,” Thời Giản cũng không có vẻ mặt vui vẻ gì, “Cô nhỏ ơi, chúng ta ăn đi.” “Ồ,” Tim Trần Y An đập thình thịch, Thời Hành không đến có phải vì mình không? Vậy thì tệ quá, cậu đã nửa tháng không về nhà rồi. Chú Thời và dì Trịnh cũng chưa gặp cậu. Trịnh Lan Duyệt nhíu mày, đứa trẻ này chơi ở đại học vui quá rồi sao? Đã bao nhiêu ngày không về nhà rồi. Bữa cơm này ăn thật nhạt nhẽo. Trần Y An về đến nhà, nằm trên giường cầm điện thoại, ngón tay nhanh chóng gõ vài chữ rồi lại xóa đi, lặp đi lặp lại vài lần, cô bực bội ném điện thoại sang một bên. Cô muốn hỏi Thời Hành không về có phải vì mình không, nhưng lại sợ tự mình đa tình, rước lấy sự chế giễu của Thời Hành. Suy nghĩ một lát, cô vẫn không gửi tin nhắn đi. Chủ Nhật là ngày gia sư đến dạy thêm. Trần Y An và gia sư Hoàng chuyển sang học ở phòng kính, ở đây ánh nắng tốt, phơi nắng cũng rất thoải mái. “Chỗ này,” Hoàng Tĩnh Như chỉ ra chỗ Trần Y An viết sai và sửa lại bằng bút đỏ. “Sắp thi liên trường rồi, những tài liệu này em phải làm xong, nếu không xong thì ít nhất cũng phải đọc qua một lần,” Hoàng Tĩnh Như nói, “Khối lượng bài tập khá nặng, nhưng lần này là kỳ thi liên trường của năm nên khá quan trọng.” “Ừm,” Trần Y An lật tài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-ay-khong-dong-long-lam-trung-tieu-xa/2804585/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.