Từ Khả thấy bản thân được thương đến hơi lo lo, vì vậy cô cứ luôn nhìn anh nên trong khoảng thời gian ngắn như thế không biết phản ứng cái gì mới phải.
Cô luôn cảm thấy mối quan hệ của mình và anh không hẳn là tốt tới mức độ này, cho dù được tính là bạn nhưng đâu tính là thân thiết dữ lắm đâu.
Cảm giác này vi diệu lắm.
“Sao vậy?” Thấy cô luôn nhìn mình mà không cầm lấy bình thuốc thì Thẩm Trí mới lên tiếng hỏi.
Từ Khả giơ tay cầm lấy bình thuốc anh đưa, nhìn anh xong rồi mới cầm bút lên: [Cám ơn anh, cái này bao nhiêu tiền để em chuyển lại cho anh]
“Anh không biết nữa” Thẩm Trí bình tĩnh trả lời cô.
Nghe vậy thì Từ Khả mới giương mắt nhìn anh.
“Thuốc có sẵn ở nhà, mua cũng lâu rồi” Anh lại nói.
Từ Khả: “…”
Cô lại nhìn bình thuốc trong tay mình, là một bình xịt giảm nhiệt tan vết bầm, không có vỏ ngoài nhưng nhìn qua là biết không phải loại thuốc đã mua lâu rồi.
“Cái này cũng không đắt, cuối tuần anh sẽ đắt Duy Duy đến đây ăn bánh kem” Sợ cô vẫn cố chấp đòi trả tiền cho mình nên Thẩm Trí lại nói tiếp.
Anh cũng đâu có nói dối, loại thuốc này thật sự không đắt, cùng lắm cũng chỉ có mấy chục đồng mà thôi.
[Thật sao?]
Nghe được anh nói rằng sẽ dắt theo bé cưng đến nên Từ Khả rất vui, cô rất thích bé cưng, đôi mắt to tinh xảo, tính tình cũng rất lễ phép nữa.
“Xem ra bé cưng nhà anh còn được hoan nghênh hơn” Thấy gương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-ay-khong-the-noi-quy-tinh-hoi/2984465/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.