Khi mà Thẩm Trí nhận được tin nhắn thì anh mới cãi nhau một trận với ba mẹ rồi quay về phòng mình, nguyên nhân là vì Bạch Vân Thư, ba mẹ nói ngày mai cả nhà Bạch Vân Thư sẽ qua đây chúc Tết cho nên muốn anh phải ở nhà để đón tiếp khách khứa.
Cái giọng đó chính là không cho người khác từ chối đây mà!
Tâm trạng của anh không tốt mà ba mẹ muốn đâm đầu vô chỗ xấu thì anh phải thoả mãn họ thôi!
Anh cũng không phải là loại người vì Tết nhất mà phải nhẫn nhịn mấy chuyện này đâu.
Thẩm Trí: ???
Trần Tứ: Thấy sao, đẹp đúng không?
Anh nhấn vào ảnh chụp, là chụp nghiêng nửa mặt, hai tay Bé Câm ôm một cái bong bóng hình đầu heo màu hồng nhạt, cô đang ngẩng đầu cười nhìn heo con, ánh dương ấm áp chíu xuống rơi vào người cô giống hệt như cô đang khoác lên mình một lớp áo dịu dàng vậy.
Kế đó còn có dì bán bong bóng đang đứng và một nửa người đi đường dính vào tấm ảnh.
Chỉ là một bên thôi nhưng lại khiến cho người khác rất muốn tiếp cận cô, muốn xem xem thế giới trong mắt cô là hình dạng như thế nào, làm sao có thể cười đẹp đến mức khiến người khác luôn muốn hướng tới bên cô vậy.
Tấm ảnh này Trần Tứ không có đăng trên vòng bạn bè, lòng anh thấy có đôi chút may mắn.
Thẩm Trí: Đẹp lắm.
Trần Tứ: Gửi một bao lì xì đi thì em gửi anh thêm hai tấm nữa.
Thẩm Trí bị cô bạn thân chọc cho tức tới bật cười luôn, anh trả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-ay-khong-the-noi-quy-tinh-hoi/2984470/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.