Màng đêm xuống, Dạ Phong Lệ cầm li sữa vào phòng, định đánh thức cô dậy thì cô đã dậy, thấy anh...cô cúi đầu.
Lúc nãy, cô có đưa tay lên cổ mình, đụng trúng ngay chỗ anh cắn, đau thật...
" Em đói không? " Anh đi lại, đặt li sữa xuống.
Doãn Chy im lặng.
" Chuyện hôm nay anh xin lỗi.."
Làm ra thế này, anh thật sự không biết làm gì luôn.
" Phong Lệ " Cô ngẩn đầu, gọi anh.
Dạ Phong Lệ cau mày, tiến lại gần cô, cô đưa tay ôm lấy cổ anh.
" Đừng đánh mất chính mình nữa...em xin anh! "
Doãn Chy ôm lấy anh, nói nhỏ. Nếu như hôm nay anh không ngừng lại, cô sẽ là người hận anh nhất sao?
Dạ Phong Lệ đưa tay lên, vuốt ve lưng cô:" Sẽ không có lần sau nữa..."
Từ tên bác sĩ, đến Đông Phương, có lẽ do vậy anh bị đả kích quá đà rồi.
Cô không quan tâm ai đã khiến anh như vậy với mình hôm nay, nhưng cô chỉ mong anh luôn là chính mình.
Đêm đó, sau khi cùng nhau ăn tối, đến tận sáng...cả hai ôm nhau ngủ trên giường.
Dạ Tâm ở bên ngoài mở khe cửa, nhìn vào rồi cười cười đóng cửa lại, xong cũng về phòng. Cả hai người đều thân mật như vậy, sớm muộn gì cũng có tình cảm không ai chen chân vào được đâu!
...
Vết thương cô đã dần khỏi sau một thời gian, cô có thể đi làm lại và gặp được học sinh của mình.
" Chy..." Đông Phương đi lại, gọi cô.
Doãn Chy đang đợi người đến đón sau tan làm, nghe giọng nói quen thuộc, cô quay đầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-ay-la-de-sung/1557869/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.