Dạ Tâm nói vậy thì nói, anh cũng không dám thực hành, sợ sáng hôm sau cô đá mình bay khỏi nóc nhà luôn mất.
Vỗ vai thằng oắt con nhà anh mới chịu ngủ, vì cô đang bệnh nên anh không dám để thằng bé ngủ chung, đành để ngủ ở sofa, đắp mền ngay ngắn cho thằng bé.
Dạ Phong Lệ ngồi trước cửa sổ, nhìn bầu trời đêm, mới loay hoay đã khuya rồi...
Anh lấy điện thoại ra, gọi cho thư kí:" Cuộc họp ngày mai, hủy đi "
Nói xong anh cúp máy, trầm tư nhìn bầu trời đêm.
Bỗng trên giường có tiếng động, anh quay đầu lại nhìn thấy cô đã tỉnh.
Bạch Doãn Chy đưa tay dụi mắt, nhìn nhìn người đàn ông đối diện.
" Dạ tổng..."
" Xuỵt " Anh đưa ngón tay lên môi mình, ra hiệu chỉ về phía sofa.
Cô quay sang nhìn, thấy Dạ Tâm đang ngủ vội im lặng.
Cả hai ra khỏi phòng, Bạch Doãn Chy lúc này mới hỏi:" Dạ tổng, anh chưa về sao? "
" Tâm Tâm lo cho cô, nên bắt tôi ở lại " Anh nói. Thật ra là anh muốn ở lại chứ có phải do Dạ Tâm đâu.
Bạch Doãn Chy cũng không nghi ngờ, chỉ nhìn anh.
" Anh bế Tâm Tâm sang phòng ba tôi đi, sofa không thoải mái cho thằng bé đâu " Cô nói rồi vào bếp, tìm nước uống.
Dạ Phong Lệ nghe theo cô, về phòng bế Dạ Tâm sang phòng bên cạnh, mở cửa vào mới biết đây là phòng ba vợ tương lai của mình!
Đặt Dạ Tâm xuống giường, định quay đi thì áo anh bị nắm lại.
" Ba lo nhân cơ hội gây ấn tượng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-ay-la-de-sung/1557884/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.