Edit: Tiểu Màn Thầu
Sau khi ba người này gửi những tin nhắn tương tự nhau thể hiện sự ngạc nhiên xong.
Tiếp đến bắt đầu điên cuồng spam, giống như biết được chuyện gì đó kinh khủng lắm.
[Chu Duẫn Hành: Nhất thời anh không thể phân biệt được cái cách xưng hô này là thật hay là giả.]
[Tiêu Lập: Là lời nói thật lòng, đây chính là hình tượng của Tống Kỳ Thâm nhà chúng ta ở trong lòng Thiên Chi.]
[Lâm Diễm Chi: Tôi cười chết mất ha ha ha ha ha Chi Chi, làm tốt lắm!]
Thiên Chi theo bản năng ngẩng đầu lên, trước tiên là vì có tật giật mình nên mới liếc mắt nhìn Tống Kỳ Thâm đang ngồi ở một bên lái xe, sau khi cô kịp phản ứng lại, muốn tranh thủ thời gian, nhanh chóng thu hồi tin nhắn của mình.
Bởi vì khoảng thời gian không tính là quá lâu, hiện giờ vẫn có thể thu hồi.
Thiên Chi chọn thu hồi tin nhắn, ngay sau đó, lập tức thở dài một hơi.
Nhưng Lâm Diễm Chi dường như biết suy nghĩ trong lòng Thiên Chi, câu nói tiếp theo đã triệt để cắt đứt hoàn toàn cảm giác may mắn ẩn giấu trong nội tâm cô.
[Lâm Diễm Chi: Đừng đấu tranh nữa Chi Chi, Internet cũng có bộ nhớ, thu hồi cũng vô dụng thôi, anh Diễm Chi của em đã chụp hình lại!]
Bình thường cũng không thấy anh ta đối với chuyện của hai người bọn họ để bụng như vậy.
Giờ phút này còn dốc lòng bán nước thế này, Thiên Chi không tránh khỏi có hơi buồn bực.
Lần nữa len lén liếc mắt nhìn Tống Kỳ Thâm một cái, bất chấp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-ay-la-huong-hoa-son-chi/2523803/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.