Edit by Shmily
#Do not reup#
-----------------------------
Thời Tích vô cùng kinh ngạc, lập tức ngồi thẳng lên.
Cô mới chỉ đáp một tiếng "Alo" mà thôi, làm sao mà anh biết được tâm tình của cô không tốt? Lợi hại như vậy sao?
Kinh ngạc khiến cho cô gái quên mất phải phủ nhận, cô buột miệng thốt ra: "Sao cậu biết?"
Cố Trì trầm mặc một lúc, không biết nên trả lời như thế nào.
Một giây nghe được thanh âm kia của cô, phảng phất như tâm linh tương thông, anh tinh tường cảm nhận được tâm tình của cô gái nhỏ đang suy sút.
Cho nên có thể nói sao đây? Nói là tôi mẹ nó quá thích cậu, vừa nghe giọng cậu thôi đã biết được là cậu không vui?
Cố Trì: "Không nói cho cậu."
Thời Tích: "..."
Trầm mặc một lát, anh hỏi: "Sao lại không vui?"
Vì cái gì mà không vui? Vấn đề này, chính Thời Tích cũng không rõ lắm.
Cô lại héo rũ trở lại, một lần nữa nằm bò ra bàn.
Giống như lời nói lúc đó, căn phòng kia đã nhiều năm rồi cô không ở, để đấy cũng không có ích gì, cô cũng thật sự không để ý bản thân phải nhường cho ai ở.
Nhưng mà tận dưới đáy lòng vẫn có chút không thoải mái.
Về điểm không thoải mái này, cô nghĩ nghĩ, hẳn là không phải bởi vì căn phòng mà là vì Thời Hướng Viễn.
Bố cô, sắp tới sẽ có thêm một đứa con gái nữa, là cùng với người vợ khác sinh ra. Bọn họ cùng nhau xây lên một gia đình mới, mà bản thân cô lại bị bài xích ở bên ngoài.
Bên cạnh đèn học
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-ay-ngot-nhu-keo/496417/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.