Trên đường về nhà, rốt cuộc dư vị của rượu cũng làm suy nghĩ của cô bắt đầu hỗn loạn, cô cứ không ngừng huyên thuyên. Đã thế, mấy lời linh tinh này còn đủ dọa bất kỳ kẻ nhát gan nào.
Cô liệt kê toàn bộ chi tiết về các nạn nhân bị hại.
May sao tài xế là Nghiêm Liệt. Suốt dọc đường, anh vừa nghe cô phân tích vụ án, vừa bình tĩnh lái xe. Đồng thời, anh còn chú ý xem cô có bất ngờ vung tay bừa bãi để mình bị thương không.
Qua hồi lâu, cô trở nên yên tĩnh. Nghiêm Liệt thoáng nhìn cô, phát hiện cô đang cụp mắt đăm chiêu, không ngủ, có vẻ đang suy tư việc gì đó.
“Nghỉ ngơi một lát đi.” Nghiêm Liệt lấy hai viên kẹo sữa không biết từ đâu ra, đưa cho cô: “Đừng ép bản thân mãi.”
Quý Vân Vãn nhận kẹo, dứt khoát bóc vỏ ra ném vào miệng.
Ai nói uống rượu là thả lỏng chứ?
Dù Quý Vân Vãn đã đổi sang nơi phóng túng hơn, tâm trí cô vẫn cứ xoay quanh vụ án.
Như thể cuộc đời cô chẳng còn gì khác, tìm được hung thủ là hy vọng sống duy nhất của cô.
Quý Vân Vãn lẳng lặng ăn kẹo, bỗng chậm rãi cất lời: “Kể từ lần gây án trước của gã, đã qua gần chín tháng rồi.”
“Nếu gã chưa chết, vậy chắc chắn h*m m**n độc ác trong lòng gã sẽ không biến mất. Thế nên, anh đoán xem gã đợi lâu như vậy để làm gì? Một ác quỷ có thể chế tạo công cụ giết người cho mình, một tên b**n th** đang chọn lựa con mồi ưng ý mọi lúc mọi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-ay-o-trong-vuc-sau/2846583/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.